top of page

Is eating alone that scary?

Updated: Dec 26, 2023

[ENG]

How many times have you seen the slogan “What and where you eat is not as important as who you eat with”? It's abundant on Facebook, Instagram, inspirational blogs, and even on the dinner table when your mom tells you to enjoy her slightly burned omelet.



Have you ever felt disheartened because of them? Have you ever experienced sitting in a convenience store in a foreign country in the middle of the night, sinking your teeth into an expensive hamburger, feeling your heart aching and empty, your mouth bitter, and suddenly bursting into tears? How much do you feel regretful at that lonesome time, wishing to have someone by your side to share your happiness with? Truly, no one can avoid moments of weakness and pain, my friend, everyone is the same. Since our bodies are innocent, they will need someone to confide in. Especially in mealtime, when the mind is empty so that blood can be sent to the stomach to digest food, the body and mind are both in a state of maximum vulnerability and relaxation. Therefore, it is not wrong to conclude that mealtime is better to enjoy together with your loved ones.


BUT JUST SOMETHING IS NOT WRONG DOESN'T MEAN THEY DO NOT HAVE ANY OMISSIONS.


Not only Vietnam but many Southeast Asian countries have a long tradition of eating with the family. Gradually as people grow up, such practice becomes a difficult habit to break. Therefore, people rarely want to, or even 'afraid' of eat alone. We're not 'afraid' of eating alone but we're afraid of being seen eating alone, afraid of feeling left out. We are afraid of becoming the victim in the nosy chat of our bored neighbor. We don't want people to pity us or be concerned for our 'aloneness'. We are always afraid that our lives will become bland and difficult without anyone caring (or being thought so). Everyone wants to be seen as strong, independent, and to not be pitied by anyone. So you always try not to be seen eating alone.


But my friend, that thinking is so wrong. EATING ALONE IS VERY NORMAL and sometimes I really enjoy it. Imagine a day of heavy rain as if it wanted to wash everything away outside the window. After a tiring day, you change into the most comfortable and luxurious pajamas in your closet and reward yourself with a meal. It's a romantic evening under candlelight and a glass of wine is taken from the the shelf because you haven’t had a chance to take it out and enjoy it. Under the dim candlelight like a light curtain spread across the kitchen, you sit there, silent. Unusually quiet, your mind is completely blank, enjoying and relaxing with the music that you once felt bored. Time and space seemed to stop as if lingering like the taste of wine on your lips. Those will be the moments alone that you can't exchange for any other noisy, bustling, crowded time, and you don't want to exchange either.


Eating alone is the moment when our soul calmly organizes the thoughts that are spinning in our head, gives our hearts rest, and gives us time to truly enjoy ourselves, be alone, and discover for ourselves. There are many other aspects of yourself that you don't know, you don't pretend to be in front of anyone. It is just you, eat how much, however, whatever you like. It's also an opportunity for you to meet many new and interesting people that you might otherwise miss.

In short, who, what, and where you eat are all important, but the most important thing is still yourself and how you feel. Having a luxurious meal with a handsome friend while feeling tired and frustrated will make neither of you happy, right? Cherish every meal you have, with yourself, with your family, or with that person. Those are all wonderful experiences that perhaps looking back later, you will miss a lot.


Remember to eat enough meals and enjoy them well, love.


[VIET] Không quan trọng bạn ăn gì, ở đâu, quan trọng là bạn ăn với ai. Hoặc không.

Đã bao nhiêu lần bạn thấy cái khẩu hiệu 'ăn ở đâu, ăn gì không quan trọng ; quan trọng là mình ăn với ai' nhan nhản trên đủ mọi phương tiện truyền thông , trang cá nhân hay câu Quotes trên mạng??
Bạn có vì chúng mà chạnh lòng không? Có cảm giác khi giữa đêm tối ngồi trong một cửa hàng tiện lợi nơi đất khách quê người xa lạ cắn ngập răng một chiếc hambuger vào loại đắt tiền mà thấy lòng quặn thắt trống vắng, miệng đáng ngắt chợt khóc gục đi không?Trong những lúc cô đơn hiu quạnh ấy mà tiếc nuối, cầu mong có người bên cạnh sẻ chia vui vẻ biết bao? Thực sự sẽ chẳng có ai là tránh nổi những lúc yếu lòng đau bạn của tôi ơi, ai cũng thế, hồ nhiên đã là con người thì sẽ luôn cần có người ở bên tâm sự ; nhất là vào lúc giờ ăn cơm, cơ thể và tinh thần lúc đó đều trong trạng thái tha lỏng và thư giãn hết mức, đầu óc khi đó luôn trồng rỗng để máu đưa tới dạ dày tiêu hóa thúc ăn, Từ đó có thể thấy khi ăn là giây phút tuyệt vời nhất thích hợp nhất và hiếm hoi nhất để con người ta có thể trò chuyện và tận hưởng những giấy phút hạnh phúc bên nhau...thế nên luận điểm ấy nghe chừng là không sai lắm....
NHƯNG MÀ KHÔNG SAI KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ NHIỀU THIẾU SÓT ĐÂU ĐẤY NHÉ.
Cam đoan với các bạn. Vì nếu như thế thì ăn một mình là không được à? nếu ta chỉ có một mình thì sao?
Không chỉ Việt Nam chũng ta mà rất nhiều nước đông nam á nói chung luôn có truyền thống ăn cơm với đại gia đình lớn, dần già khi con người ta lới lên, thông lệ ấy trở thành một thói quen khó bỏ, nên ta ít khi, hay đén nỗi là 'sợ' phải ăn một mình. Thực ra, chúng ta không 'sợ' ăn một mình ( ăn một mình đỡ phải chia phần chứ sao? =P) mà chúng ta sợ bị bắt gặp đang ăn một mình, sợ cảm giác bị bỏ rơi. ta sợ sẽ bị lên lành ' mồi nhậu' trong câu truyện tán gẫu của những con người rảnh việc nào đó thấy bạn ăn một mình.
Bạn sợ cái cảm giác ấy , bạn không muốn họ đem cho bạn một ánh nhìn lo lắng, thương cảm hay ái ngại trên cái nỗi ' một mình' của bạn; trên tất thảy, bạn sợ cô đơn. Bạn luôn sợ cái cuộc sống của bạn trở nên nhạt nhẽo, khó khăn mà không một ai quan tâm đến ( hay bị nghĩ là như vậy). Bạn muốn thấy rằng mình ổn, thật mạnh mẽ , không bị ai thương hại cả. Thế nên bạn luôn cố đẻ không bị thấy đang ăn một mình.
Nhưng bạn của tôi hỡi , cái suy nghĩ ấy lại sai quá là sai. ĂN MỘT MÌNH RẤT LÀ BÌNH THƯỜNG và có khi là rất thích thích rất tận hưởng ấy chứ. Hãy hình dung một ngày mưa rào nặng hạt như muốn cuốn trôi tất cả mọi thứ, bạn sau một ngày mệt mỏi, thay lên mình một bộ đồ ngủ thật thoải mái và sang trọng nhât trong tủ, tự thưởng cho bản thân mình một bữa tốt thậy lãng mạng dưới ánh nến và ly rượu vang lấy trên kệ mà bị bỏ rơi mãi mới có dịp lấy ra thưởng thức.Dưới ánh nến mập mờ ám cúng như tấm rèm ánh sáng dăng mắc khắp gian bếp, bạn ngồi đó, im lặng lạ thường, đầu óc hoàn toàn trồng không, tận hưởng và thư giãn với bản nhạc mà bạn đã có lúc cảm thấy chán ngắt, thời không như ngừng ,như đọng lại như hương vị của rượu vang đượm lại trên môi. Đó sẽ là nhũng giây phút một mình mà bạn có được cho bao nhiêu khoảng thời gian ồn ã náo nhiệt đông vui khác cũng không đổi lấy được, và cũng chảng muốn đổi.
Đi ăn một mình là giây phút tâm hồn ta tĩnh lặng sắp xếp lại những suy nghĩ đang quay cuồng trong đầu, cho trái tim nghỉ ngơi, cho mình quãng thời gian thực sự tận hưởng bản thân, một mình,tự khám phá ra biết bao khía canh khác của bản thân mà bạn không biết, không giả đò trước mắt ai, chỉ là bạn; ăn bao nhiêu, món gì bạn thích. đó cũng là cơ hội để bạn gặp thêm nhiều con người mới thú vị mà đi nhiều người có lẽ bạn sẽ bỏ lỡ.
Tóm lại, ăn với ai, cái gì , ở đâu đều quan trọng , nhưng quan trọng nhất vẫn là bản thân bạn, cảm thấy như thế nào. một bữa ăn sang chảnh với một người bạn đẹp trai mà trong mệt mỏi và chán nản bực bội thì cả hai đều không vui đúng không nào? Hãy trân trọng từng bữa ăn của mình, với bản thân, với gia đình , hay với người ấy. đó đều là những trải nghiệm tuyệt vời mà có lẽ sau này nhìn lại, bạn sẽ nhớ và tiếc lắm đấy.
Nhớ ăn đủ bữa và tận hưởng chũng thật tốt nhé, yêu thương.
_MINTMON_
Nói tóm lại, ăn vói ai, cái gì, ở đâu đều không quan trọng, quan trọng là bản thân thực sự cảm thấy như thế nào; Thế thôi .

2,068 views0 comments

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page